2017/11/27
Đến hẹn lại lên, tháng 9 là mùa phim cúng cụ... à nhầm, cúng Oscar lại bắt đầu. Năm nay, cả thế giới đều thống nhất Sully chính là phim được làm để mang đi cúng đầu tiên, với một nội dung "siêu nhân văn", dàn diễn viên và đạo diễn siêu đẳng cấp cùng với công nghệ IMAX đẹp lộng lẫy.
Dĩ nhiên, Clint Eastwood và Tom Hanks có đời nào làm ra phim dở? Nhưng so với các bộ phim trước của 2 ông, Sully có phần hơi an toàn và "xa cách" khán giả đại chúng. Đoạn đầu phim có lẽ sẽ khiến bạn "buồn ngủ" vì những câu thoại bình thường, những chi tiết vụn vặt. Thời lượng phim không dài, tình tiết không có gì quá cao trào. Nhưng xét trên yếu tố chân thực, Sully buộc phải vậy. Câu chuyện chiếc máy bay của hãng US Airlines hạ xuống sông Hudson cách đây 7 năm là điều kỳ diệu, nhưng nó diễn ra trong quãng thời gian quá ngắn ngủi. Vừa cất cánh chưa bao lâu, máy bay bị một đàn ngỗng bay trúng và làm hỏng 2 động cơ chính. Ngay lập tức, phi công chỉ có 208 giây để đưa đến quyết định vòng về sân bay hay là hạ cánh khẩn cấp xuống sông?
155 người trên máy bay được cứu sống nhờ vào quyết định vô cùng liều lĩnh của vị phi công già có 42 năm kinh nghiệm, thế nhưng các vị quan chức lại buộc tội ông đưa mọi người vào tình thế sinh tử bởi chiếc máy bay vẫn đủ khả năng vòng lại nơi xuất phát. Cơ trưởng và cơ phó phải đối mặt với vài phiên điều trần nữa trước khi được rửa sạch thanh danh.
Câu chuyện nghe có vẻ hay ho nhưng thực chất lại khá ngắn gọn và đơn giản. Bởi vậy, đạo diễn đã chọn lối làm phim khá là khúc chiết và đơn giản như phim tài liệu. Sự lựa chọn cho vai chính, nếu là bất cứ ai khác ngoài Tom Hanks thì sẽ làm cho cái "phim tài liệu" ấy trở nên khô cứng, vô cảm không thể chịu nổi.
Nhưng Hanks, nhờ vào tài năng diễn xuất mà bây giờ nó không còn đơn thuần là tài năng nữa, nó là thứ kinh nghiệm hun đúc qua hàng chục bộ phim, tới nỗi bạn chỉ cần nhìn vào ánh mắt của anh ấy, tất tần tật suy nghĩ và tính cách của nhân vật sẽ xông thẳng vào não bạn không cần giải thích dài dòng; anh đã làm nên một cơ trưởng Sully bình tĩnh, quyết đoán, người xứng đáng được xưng tụng là "người hùng nước Mỹ". Mặc dù Hanks diễn khá nhiều vai "người hùng" na ná trong thời gian gần đây, nhưng chúng ta có thể thấy mỗi vai diễn của anh lại có chút sự khác biệt. Với Sully, đó là người đàn ông mang phẩm chất của phi công, vô cùng bình tĩnh dù trong bất kỳ tình huống nào. Nếu không nhớ đến nghề nghiệp của ông ấy, bạn dễ dàng tưởng rằng Hanks đang diễn khá "nhàn", ít cảm xúc trên khuôn mặt. Nhưng sự thực thì Sully, trong 208 giây kề cận cái chết thảm khốc ấy, bạn cũng chỉ thấy ông thở gấp một chút, đôi mắt đảo loạn một chút, đôi tay run một chút. Sau khi máy bay đã đáp an toàn, Sully được đưa vào viện kiểm tra và người ta chỉ đo được nhịp tim của ông là 110, dù có cao gấp đôi bình thường thì cũng quá là thấp sau tình huống phi thường mà ông vừa trải qua. Phải là một người đàn ông thâm trầm, bình tĩnh đến mức đó thì mới có thể đưa ra quyết định có một không hai để cứu sống cả trăm mạng người chứ? Thế nên, phần lớn thời gian bạn sẽ thấy một Sully rất thu liễm, không có những biểu hiện nào quá khích. Bạn chỉ có thể nhìn vào đôi mắt xanh của Hanks để nhận ra những xáo trộn trong tâm tưởng người đàn ông này.
Phim được quay hoàn toàn bằng kỹ thuật IMAX gì đó nên hình ảnh siêu siêu đẹp, dù không có 3D. Có những đại cảnh góc độ cực rộng như khi máy bay đâm vào tòa tháp, hay đáp xuống sông vô cùng hùng vĩ.
[SPOIL]
Cuối cùng, điều mình thích ở phim này là lại một lần nữa, ta được thấy chủ nghĩa anh hùng nước Mỹ mà Sully chính là đại diện. Máy bay rơi, toàn bộ phi hành đoàn đều bình tĩnh hướng dẫn cho hành khách ra ngoài. Cơ trưởng đi ngược vào bên trong khoang máy bay ngập nước có thể chìm bất cứ lúc nào để đảm bảo không còn ai sót lại. Ông thực hiện đúng nguyên tắc: thuyền trưởng phải là người rời thuyền cuối cùng. Được cứu lên bờ, ông khước từ lập tức lời đề nghị tới gặp Thị trưởng để ở lại làm công việc đếm số lượng hành khách xem có đủ hay không. Sully đã làm trọn vẹn nhất có thể công việc của ông. Ngoài ra, bạn cũng có thể thấy sự tuân thủ hướng dẫn của đa số người Mỹ dù trong tình huống nguy cấp, và tinh thần ứng biến cực nhanh của lực lượng cứu hộ, cảnh sát. Tất cả tạo nên một hình ảnh nước Mỹ rất "anh hùng", rất đoàn kết (cái này chắc BGK Oscar thích nè).
Tóm lại, mình sẽ không khuyên bạn nên đi xem hay không. Đối với 1 fan của Tom Hanks như mình, xem mọi phim ra rạp của chú là điều tất nhiên. Vả lại, dù đơn giản và ngắn gọn, Sully cũng không phải là phim dễ để mọi người cảm nhận. Nó là những thước phim cô đọng, gai góc và trần trụi như tài liệu về một sự kiện có thật, vậy thôi.
PSO2 RMT
Dĩ nhiên, Clint Eastwood và Tom Hanks có đời nào làm ra phim dở? Nhưng so với các bộ phim trước của 2 ông, Sully có phần hơi an toàn và "xa cách" khán giả đại chúng. Đoạn đầu phim có lẽ sẽ khiến bạn "buồn ngủ" vì những câu thoại bình thường, những chi tiết vụn vặt. Thời lượng phim không dài, tình tiết không có gì quá cao trào. Nhưng xét trên yếu tố chân thực, Sully buộc phải vậy. Câu chuyện chiếc máy bay của hãng US Airlines hạ xuống sông Hudson cách đây 7 năm là điều kỳ diệu, nhưng nó diễn ra trong quãng thời gian quá ngắn ngủi. Vừa cất cánh chưa bao lâu, máy bay bị một đàn ngỗng bay trúng và làm hỏng 2 động cơ chính. Ngay lập tức, phi công chỉ có 208 giây để đưa đến quyết định vòng về sân bay hay là hạ cánh khẩn cấp xuống sông?
155 người trên máy bay được cứu sống nhờ vào quyết định vô cùng liều lĩnh của vị phi công già có 42 năm kinh nghiệm, thế nhưng các vị quan chức lại buộc tội ông đưa mọi người vào tình thế sinh tử bởi chiếc máy bay vẫn đủ khả năng vòng lại nơi xuất phát. Cơ trưởng và cơ phó phải đối mặt với vài phiên điều trần nữa trước khi được rửa sạch thanh danh.
Câu chuyện nghe có vẻ hay ho nhưng thực chất lại khá ngắn gọn và đơn giản. Bởi vậy, đạo diễn đã chọn lối làm phim khá là khúc chiết và đơn giản như phim tài liệu. Sự lựa chọn cho vai chính, nếu là bất cứ ai khác ngoài Tom Hanks thì sẽ làm cho cái "phim tài liệu" ấy trở nên khô cứng, vô cảm không thể chịu nổi.
Nhưng Hanks, nhờ vào tài năng diễn xuất mà bây giờ nó không còn đơn thuần là tài năng nữa, nó là thứ kinh nghiệm hun đúc qua hàng chục bộ phim, tới nỗi bạn chỉ cần nhìn vào ánh mắt của anh ấy, tất tần tật suy nghĩ và tính cách của nhân vật sẽ xông thẳng vào não bạn không cần giải thích dài dòng; anh đã làm nên một cơ trưởng Sully bình tĩnh, quyết đoán, người xứng đáng được xưng tụng là "người hùng nước Mỹ". Mặc dù Hanks diễn khá nhiều vai "người hùng" na ná trong thời gian gần đây, nhưng chúng ta có thể thấy mỗi vai diễn của anh lại có chút sự khác biệt. Với Sully, đó là người đàn ông mang phẩm chất của phi công, vô cùng bình tĩnh dù trong bất kỳ tình huống nào. Nếu không nhớ đến nghề nghiệp của ông ấy, bạn dễ dàng tưởng rằng Hanks đang diễn khá "nhàn", ít cảm xúc trên khuôn mặt. Nhưng sự thực thì Sully, trong 208 giây kề cận cái chết thảm khốc ấy, bạn cũng chỉ thấy ông thở gấp một chút, đôi mắt đảo loạn một chút, đôi tay run một chút. Sau khi máy bay đã đáp an toàn, Sully được đưa vào viện kiểm tra và người ta chỉ đo được nhịp tim của ông là 110, dù có cao gấp đôi bình thường thì cũng quá là thấp sau tình huống phi thường mà ông vừa trải qua. Phải là một người đàn ông thâm trầm, bình tĩnh đến mức đó thì mới có thể đưa ra quyết định có một không hai để cứu sống cả trăm mạng người chứ? Thế nên, phần lớn thời gian bạn sẽ thấy một Sully rất thu liễm, không có những biểu hiện nào quá khích. Bạn chỉ có thể nhìn vào đôi mắt xanh của Hanks để nhận ra những xáo trộn trong tâm tưởng người đàn ông này.
Phim được quay hoàn toàn bằng kỹ thuật IMAX gì đó nên hình ảnh siêu siêu đẹp, dù không có 3D. Có những đại cảnh góc độ cực rộng như khi máy bay đâm vào tòa tháp, hay đáp xuống sông vô cùng hùng vĩ.
[SPOIL]
Cuối cùng, điều mình thích ở phim này là lại một lần nữa, ta được thấy chủ nghĩa anh hùng nước Mỹ mà Sully chính là đại diện. Máy bay rơi, toàn bộ phi hành đoàn đều bình tĩnh hướng dẫn cho hành khách ra ngoài. Cơ trưởng đi ngược vào bên trong khoang máy bay ngập nước có thể chìm bất cứ lúc nào để đảm bảo không còn ai sót lại. Ông thực hiện đúng nguyên tắc: thuyền trưởng phải là người rời thuyền cuối cùng. Được cứu lên bờ, ông khước từ lập tức lời đề nghị tới gặp Thị trưởng để ở lại làm công việc đếm số lượng hành khách xem có đủ hay không. Sully đã làm trọn vẹn nhất có thể công việc của ông. Ngoài ra, bạn cũng có thể thấy sự tuân thủ hướng dẫn của đa số người Mỹ dù trong tình huống nguy cấp, và tinh thần ứng biến cực nhanh của lực lượng cứu hộ, cảnh sát. Tất cả tạo nên một hình ảnh nước Mỹ rất "anh hùng", rất đoàn kết (cái này chắc BGK Oscar thích nè).
Tóm lại, mình sẽ không khuyên bạn nên đi xem hay không. Đối với 1 fan của Tom Hanks như mình, xem mọi phim ra rạp của chú là điều tất nhiên. Vả lại, dù đơn giản và ngắn gọn, Sully cũng không phải là phim dễ để mọi người cảm nhận. Nó là những thước phim cô đọng, gai góc và trần trụi như tài liệu về một sự kiện có thật, vậy thôi.
PSO2 RMT